Trump’s Bold Moves Signal the End of U.S. Economic Norms
Trump’s second-term economic agenda—mixing sweeping tariffs, equity stakes in strategic firms and pressure on the Fed—has kept markets calm for now but risks eroding America’s rules-based economic model.Trump’s second-term economic agenda—mixing sweeping tariffs, equity stakes in strategic firms and pressure on the Fed—has kept markets calm for now but risks eroding America’s rules-based economic model.
Trump’s Bold Moves Signal the End of U.S. Economic Norms
Introduction
In his second term, President Donald Trump is recasting the U.S. economic playbook. Across trade, industry policy and monetary governance, the White House has embraced an interventionist approach that departs from decades of market-first orthodoxy. Analysts warn that, even if investors remain sanguine, the cumulative effect could render the familiar U.S. model almost unrecognizable.
What’s Changing: Tariffs, Equity Stakes and Institutional Pressure
The centerpiece is an aggressive tariff regime—expanded in scope and ambition—paired with one-off “deals” that compel private companies to share revenues or accept government stakes. The administration has touted a 10% U.S. equity stake in Intel, converting federal support into ownership—an unprecedented step for a flagship chipmaker. Separately, reporting indicates GPU leaders have agreed to remit a share of China sales to Washington to keep exporting advanced chips. Meanwhile, public attacks on the Federal Reserve’s independence and reshuffles in labor and economic agencies signal a readiness to override long-standing guardrails.
Why Markets Stay Calm—for Now
Despite the upheaval, markets have not panicked. A roaring tech sector and hopes for easier financial conditions have dulled near-term volatility, helping mask the structural risks embedded in ad-hoc interventions and politicized rule-making. But analysts caution that each new “exception” chips away at the predictability investors prize, raising the odds of a sudden repricing later.
Rising Risks: Legal Challenges, Higher Costs and Policy Uncertainty
Legal pushback is already mounting against elements of the tariff agenda, with the administration signaling plans to fight adverse rulings. Companies warn that the growing web of duties and bespoke arrangements will raise costs, complicate supply chains and depress capex planning. The broader concern, economists say, is credibility: once norms around arm’s-length governance and central-bank independence are weakened, they are hard to rebuild—especially if personnel churn continues across statistical, labor and economic institutions.
Global Repercussions
Allies and competitors are recalibrating. If Washington normalizes equity stakes, revenue levies and politically managed trade, others may follow, deepening fragmentation and encouraging industrial policy arms races. Over time, that could diminish the United States’ soft power advantage of transparent rules and predictable enforcement—foundations of the dollar-centric system.
Outlook
The near term will hinge on court outcomes, the durability of firm-level “deals” and whether pressure on the Fed intensifies. Markets may continue to look through the noise, but the institutional bill comes due slowly—until it doesn’t. For executives and policymakers, the imperative is clear: plan for higher policy volatility, thicker borders in trade and finance, and a U.S. model that is—by design—less arm’s-length than before.
Những Bước Đi Táo Bạo Của Trump Báo Hiệu Sự Kết Thúc Của Các Chuẩn Mực Kinh Tế Mỹ
Mở đầu
Trong nhiệm kỳ thứ hai, Tổng thống Donald Trump đang viết lại “cẩm nang” kinh tế của Hoa Kỳ. Từ thương mại, công nghiệp đến quản trị tiền tệ, Nhà Trắng chọn hướng can thiệp sâu—đi ngược hàng thập niên ưu tiên thị trường. Giới phân tích cảnh báo: ngay cả khi nhà đầu tư vẫn bình thản, tác động tích lũy có thể khiến mô hình quen thuộc của Mỹ trở nên khó nhận ra.
Những gì đang thay đổi: Thuế quan, cổ phần nhà nước và áp lực lên định chế
Trọng tâm là hệ thống thuế quan mở rộng, tham vọng hơn, kết hợp các “thỏa thuận” buộc doanh nghiệp chia sẻ doanh thu hoặc chấp nhận để chính phủ nắm cổ phần. Chính quyền tuyên bố sẽ nắm 10% cổ phần Intel—chuyển hỗ trợ liên bang thành quyền sở hữu, một bước đi chưa từng có với một hãng chip chủ lực. Song song, nhiều nguồn tin cho biết các hãng GPU đã đồng ý trích phần doanh thu tại Trung Quốc cho Washington để tiếp tục xuất khẩu chip tiên tiến. Ở cấp thể chế, các đòn công kích vào tính độc lập của Cục Dự trữ Liên bang (Fed) cùng thay đổi nhân sự tại cơ quan lao động, thống kê và kinh tế cho thấy sẵn sàng vượt qua “lan can” truyền thống.
Vì sao thị trường vẫn bình tĩnh—ít nhất là lúc này
Dù thay đổi sâu rộng, thị trường chưa náo động. Cổ phiếu công nghệ bùng nổ và kỳ vọng nới lỏng tài chính giúp giảm biến động, che mờ rủi ro cấu trúc từ các ngoại lệ chính sách và “luật chơi” bị chính trị hóa. Tuy nhiên, mỗi ngoại lệ mới đều bào mòn tính dự đoán—thứ mà nhà đầu tư coi trọng—và làm tăng nguy cơ tái định giá đột ngột trong tương lai.
Rủi ro leo thang: Tranh tụng pháp lý, chi phí cao hơn và bất định chính sách
Các thách thức pháp lý đã xuất hiện quanh một số biện pháp thuế quan, và chính quyền phát tín hiệu tiếp tục theo đuổi ở cấp tòa cao hơn. Doanh nghiệp cảnh báo mạng lưới thuế và thỏa thuận riêng rẽ sẽ đẩy chi phí lên, làm rối chuỗi cung ứng và kìm hãm kế hoạch đầu tư. Mối lo rộng hơn là uy tín thể chế: một khi chuẩn mực về quản trị “giữ khoảng cách” và độc lập ngân hàng trung ương bị suy yếu, rất khó phục hồi—nhất là nếu biến động nhân sự ở các cơ quan thống kê, lao động và kinh tế kéo dài.
Hệ lụy toàn cầu
Đồng minh và đối thủ đều đang tính lại. Nếu Washington bình thường hóa việc nắm cổ phần, thu phần doanh thu và điều phối thương mại mang tính chính trị, các nền kinh tế khác có thể noi theo—đẩy nhanh phân mảnh và cuộc đua chính sách công nghiệp. Lâu dài, điều đó có thể bào mòn lợi thế “quy tắc minh bạch, thực thi dự đoán được” vốn là nền móng cho vai trò trung tâm của Mỹ và đồng USD.
Triển vọng
Ngắn hạn sẽ phụ thuộc vào kết quả kiện tụng, độ bền của các “thỏa thuận” với doanh nghiệp và liệu áp lực lên Fed có gia tăng. Thị trường có thể tiếp tục “ngó lơ”, nhưng cái giá thể chế thường đến từ từ—cho đến khi không còn từ từ nữa. Với giới điều hành và hoạch định chính sách, mệnh lệnh rõ ràng: chuẩn bị cho biến động chính sách cao hơn, biên giới thương mại–tài chính dày hơn, và một mô hình Mỹ—do chủ ý—ít “giữ khoảng cách” với doanh nghiệp hơn trước.